Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

Chùm thơ Phan Văn Ninh Sơn



BẠN ĐẾN MỪNG XUÂN

 Tiếp Đón
Nghe tin Bác đến chơi nhà 
Cháu con điện gọi gần xa tốc hành
Trời thương đổi gió heo hanh  

Bánh quy bích cốt tâm thành
Vang nâu ngầu bọt xâm banh phụt phè
Giò gà, chả mực, nầm dê
  **
 Cảnh Bạn
Lều gia hai ả tú hoa
Sơ sinh kẽo kẹt câu ca ‘vịt trời’
Nhởn nhơ biển rộng sông dài

Chăm ngoan tích tụ sắc tài
Liên doanh hợp tác lên đời ‘thiên nga’
Tây Ta cháu chắt hài hòa
Góp đô bố mẹ mua nhà khang trang
Bướm xanh tăng sản bướm vàng
 *

 Cảnh Ta
Ta chăn vịt cỏ quê nhà
Bay qua bè muống là ra ruộng cần
Hợp ca ba ngả trường ngân

Liếc qua tiểu cảnh hình xuân
Cây xiêu, đá đổ, rồng lân loằng quằng  
 Xanh rêu đỏ mốc gốc măng 
Cành Nam chim Việt cầm bằng ‘cậy con’
Còn trời còn nước còn non
Vịt quê chưa lại…Ta còn ngóng trông…

  **
Giã bạn
Văn chương ương vốn bộn lòng
Nhiếp nhang nhún nhảy cỏng cong tỏ mờ
Thơ hinh xộn xẹo ngu ngơ  

Buồn lòng nhảm ảnh nhàm thơ
Tóc tai quăn quẹo, mi mơ  mọng mòng
Thế thời cứ thế mà mong
Có bao nhiêu cũng vui lòng bấy nhiêu



                                                                                                                                                                                      
                                                                 VÀI VẦN THƠ NGẮN
Tặng Người
  
ĐÓN BẠN VONG NIÊN 
 Tiễn Bạn
  Xuân Bính Thân

Tự thuở bắc nam Bác xuống chùa
Ô sin không ở, chợ ai mua 
Hồ nông ‘quan quả’ chia dinh thự
Đất thẻo ‘dân gian’ chắn mảnh thừa 
Lê táo ‘ngâm jav’ (*) ma khiếp sợ
Cá tôm ‘ướp xác’ giặc xin thua
Thuốc xái vài hơi ho sặc sụa
Tình thâm nước đỏ đủ ba mùa
CHIA  SE  NANG MUA
 Khiêu Vũ
Người thôi nhảy nhót; Ta lùi mãi
Chẳng tới thanh xuân; Ngại tuổi già
Ngất ngưởng nghê nga


 Hội Xuân
Trống chèo lay động sông trăng
Lời ca xa lệch cô Hằng nghiêng trôi
Phúc lộc trùng lai
 Vào Thu
Xuân hè lễ hội mừng hoa
 Nhật Quỳnh nao nức đón chờ Quỳnh Đông
Thỏa nỗi  ước mong

  Vu Lan
Gọi cha ời ợi  ngân hà
Động lòng trắc ẩn Hằng Nga u sầu
Ô thước buồn ngâu

            Phan Văn Ninh Sơn

Thứ Bảy, 21 tháng 5, 2016

Nụ sen

Mùa lướt thướt về ngang miền hư ảo.
Thương Thụy Liên ngái ngủ khép hờ mi.
Xin rót xuống giọt sương mùa Phổ Độ.
Cho dương trần..ươm một nụ...Từ Bi.

Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

Thơ viết cho một người



                                    Lê Quang Vinh

CÕI HƯ

Râu tóc không buồn cạo
Nhớ nhung em khôn nguôi
Suốt ngày đi đứng thẫn thờ
Ruột gan trăm mối tơ vò em ơi…

Bây giờ cách mặt, khuất lời
Nỗi niềm “mai trúc” trọn đời mong manh.
Em ơi một khoảng trời xanh
Giữa vòm lá biếc bao quanh hôm nào
Những trưa nhẹ tựa ca dao
Hàng cây rủ bóng thì thào trong tim.

Chùa thiêng chứng giám chúng mình
Nơi u huyền
                    ta nguyện tình thủy chung…
Em đi trăm nẻo, nghìn vùng
Hương chùa thuở ấy vẫn vương dạ vàng
Vẫn hồng “đôi oản” mịn màng
Như lai “lộc Phật” thiếp – chàng là ta
Ngẩn ngơ “trong ngọc, trắng ngà” *
Tột cùng đêm trắng, sáng lòa “thiên nhiên”
Em hay là Tiên
Để trăng hôm đó ngỡ ngàng hồn quê
Còn anh trọn một lời thề
Nhưng mà riêng chịu mọi bề quở quang

Em ơi lệ đẫm hai hàng
Yêu em yêu cả phũ phàng đời em…

                                    Noel 1990
 —————
                               (*) Nguyễn Du. 

                        ĐA ĐOAN

Ngày xưa trinh nữ kiêu sa
Hồn ta mấy độ thiết tha hỡi nàng
Những là xuôi ngược đa đoan
Những là hy vọng, lỡ làng với ai
Tình si chất ngất lòng trai
Biết chi “cá hận sông dài” mà đo…?”

                                                Chiều đông, Hải Phòng – 1998


    CHIỀU NAY

Chiều nay
Mưa gió lại về
Hồn ta
Chắc sẽ
Trăm bề ướt thôi
            
Chiều nay,
Nỗi nhớ xa xôi
Nghe sao
Hiu quạnh
          Một đời dở dang…
                20 Lý Thường Kiệt – Hà Nội, 1998

                           ĐÔNG ĐẾN

Đông đến năm nay lạnh lắm rồi
Em ơi tình cũ đã chia đôi
Nửa in gối chiếc đêm nay ngủ
Nửa để theo ai khổ trọn đời…
                                                   Hà Nội,1970

                                CÒN ĐÂY

“Còn đây chữ “H”* em trao
Còn đây ánh mắt ngày nào anh đưa
Còn đây mọng chín xa xưa
Còn đây nỗi nhớ "hạt mưa... cưa lòng".
                                   25/12/1990 –  29/7/2003
 *Ngồi đối diện nhau bên ngọn đèn dầu bấc nhỏ đặt giữa bàn học, Người ấy kéo bàn tay tôi vào lòng, rồi viết lên đó một chữ..."H" hoa chỉ có trong cổ tích.


                                             MẮT ƠI 
     
                              Mắt ơi, sao mắt long lanh ?
                         Xa xăm giọt ngọc, mong manh nét ngài.
                                   Mắt ơi, mắt sáng sao mai,
                         Mắt là “sợi nhớ” buộc ai trọn đời…
                                                                                    1992 – 29