Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2017

Trách Chàng Kim




Thật thà chi bấy chàng Kim
Trong đêm tái hợp đi tin lời Kiều
“Nghĩ mình lưu lạc đã nhiều”
Buộc lòng nàng phải nói điều thiệt hơn
Sao chàng không thấu nguồn cơn ?
Để cho nàng tự vùi chôn đời mình !
Gặp nhau biết mấy là tình
Đớn đau lòng chị, lặng nhìn duyên em
Trách chàng khéo chọn lời khen
Xót xa thân phận, Kiều thêm não lòng
Bao năm nàng vẫn thầm mong
“Nhị đào thà bẻ...” mà không gặp người
Quả cau nhỏ, miếng trầu hôi
Sao không thắm lại nụ cười Xuân Hương ?
Đoạn trường càng nghĩ càng thương
“Đã tu, tu trót” còn hơn thế này !
Thức cùng nhau trọn đêm nay
“Tan sương đầu ngõ, vén mây giữa trời”
Sao chàng đã vội tin lời
Sao chàng đã vội buông xuôi... hỡi chàng ?
Xưa dở dang, nay dở dang
Tình yêu sao nỡ tráo sang bạn bè !
Tưởng là hạnh phúc... ai dè
Trách chàng nông nỗi đi nghe lời Kiều.

                                     Mai Văn Hoan
 


Trách Chàng Kim



Thật thà chi bấy chàng Kim
Trong đêm tái hợp đi tin lời Kiều
“Nghĩ mình lưu lạc đã nhiều”
Buộc lòng nàng phải nói điều thiệt hơn
Sao chàng không thấu nguồn cơn ?
Để cho nàng tự vùi chôn đời mình !
Gặp nhau biết mấy là tình
Đớn đau lòng chị, lặng nhìn duyên em
Trách chàng khéo chọn lời khen
Xót xa thân phận, Kiều thêm não lòng
Bao năm nàng vẫn thầm mong
“Nhị đào thà bẻ...” mà không gặp người
Quả cau nhỏ, miếng trầu hôi
Sao không thắm lại nụ cười Xuân Hương ?
Đoạn trường càng nghĩ càng thương
“Đã tu, tu trót” còn hơn thế này !
Thức cùng nhau trọn đêm nay
“Tan sương đầu ngõ, vén mây giữa trời”
Sao chàng đã vội tin lời
Sao chàng đã vội buông xuôi... hỡi chàng ?
Xưa dở dang, nay dở dang
Tình yêu sao nỡ tráo sang bạn bè !
Tưởng là hạnh phúc... ai dè
Trách chàng nông nỗi đi nghe lời Kiều.


                                     Mai Văn Hoan
 

Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2017

Đời


Lý Viễn Giao




Cánh mỏng
Lưng trời
Mắt xa khơi
          *         
Hương sen bện khói  
Một tách trà
Một tiếng khà
          *         
Rèm động 
Cơn mơ bỏ đi
Đêm trắng
          *         
Hun hút đường xanh
Gió độc hành
Lối cũ
          *
Tựa lưng ghế đá
Nhìn qua kẽ lá
Mặt trời chông chênh

Thứ Bảy, 12 tháng 8, 2017

Tự khúc



                                                                 Ngô Minh
Mình về uống biển mình say
Nửa khuya gối cát nửa ngày ngóng khơi
Lum khum bóng mạ chân trời
Võng thuyền tao gió nghẹn lời hát ru
Đời cha tăm cá tuyệt mù
Gió mồ côi níu tàu dừa mồ côi
Mình về với biển mình ơi
Tay bồng là sóng môi cười là trăng
Bên nhau thoáng chốc mơ màng
Lại nằm gối cát trở trăn đêm dài
Ngày mai ơi hỡi ngày mai
Mặn nồng có đủ nhạt phai đôi mùa
Mình về với biển mình xưa
Hòn Chồng Hòn Vợ tìm chưa gặp người
Thương nhau đá cũng nên lời
Như cha như mạ như thời mình thương
Đêm qua biển tóc mồi sương
Nghe chiêm bao trắng theo phương em về...
NM.