Đến
Em đến cho tôi một vầng trăng
Cho xưa lộng lại ánh trăng rằm
Cho tình thấy lại hương ngày ấy
Cho mộng hồn thơ bớt nhọc nhằn.
Anh đến mùa trăng đang phơi nắng
Quả hồng lịm đỏ đợi môi ai
Cho cây thay lá đời sao xuyến
Cho dáng Kiều xưa sáng nét ngài.
Bỗng nhiên( Gửi người
1963 )
Bỗng nhiên em nhớ, khổ tôi
Bỗng nhiên anh phải đứng ngồi chẳng yên
Bỗng nhiên cứ nhớ khó quên
Bỗng nhiên như nợ tiền duyên trói vào.
Núi sông màu Hạ
Bằng lăng tím sắc Hè
Ve kêu tàn hoa phượng
Đời chưa Hè đã nóng
Mùa Hạ sao còn về !
Sông in hình bóng quê
Dáng em ngồi giặt áo
Con đò bơi như dạo
Đỡ Hè đi ít nhiều.
Dòng sông lũ từ đâu !
Sông ơi bao nhiêu tuổi ?
Cho tôi tìm trong ấy
Dành một lời cho thơ !
Núi ngủ buồn tóc phơ
Đá phơi màu thế sự
Đường vặn mình chăn trở
Sông lặng người đợi xuân !
Đợi xuân, xuân chưa tới
Tiết Đông muốn lai dai
Không gian màu quan ải
Vương nét buồn trên ai.
Giáp Phú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét