Có những
Đông Tùng
Có những chuyện
dài chưa kể hết
Nhưng rồi không dịp để nói ra
Cũng như muốn về thăm cố quận
Lần lữa tháng ngày mãi phôi pha
Có những món quà người trao gửi
Cửa ngoài lay nhẹ tiếng linh phong
Cũng như mưa hạt ngàn rơi xuống
Sen lá an nhiên chẳng bận lòng
Nhưng rồi không dịp để nói ra
Cũng như muốn về thăm cố quận
Lần lữa tháng ngày mãi phôi pha
Có những món quà người trao gửi
Cửa ngoài lay nhẹ tiếng linh phong
Cũng như mưa hạt ngàn rơi xuống
Sen lá an nhiên chẳng bận lòng
Tháng
mười ơi
Những cơn mưa mải
miết lời ca xứ sở
Nắng của ngày chừng
như bỡ ngỡ
Bất chợt tiếng cười
làm vỡ cơn mơ.
Tháng mười ơi
Hoa chuối vườn
sau ơ thờ trổ đỏ
Dấu chân ai in
bùn pha trước ngõ
Đựng màn đêm
trong đục tỏ vầng trăng.
Tháng mười ơi
Tiếng chị ru nghe bồi hồi quá đổi
Lá thư nào người trao rất vội
Tháng năm dài chờ đợi hóa vong phu.
Tháng mười ơi
Sương nắng phai phôi màu tóc mẹ
Đôi mắt con trong xanh từ tấm bé
Trán mẹ hiền nứt nẻ vết châm chim.
Tháng mười ơi
Có ai cắp đâu mà ngày trôi ngắn lại
Hoa súng buồn vì không bàn tay hái
Con nước về vô ngại những bờ đê
Tháng mười ơi
Cha không trở về như lời đã hứa
Chiếc xuồng nhỏ trôi theo tháng năm lần lữa
Mẹ chống chèo bên một nửa chơi vơi.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa