Đại Tướng Huyền thoại
Kính viếng đại tướng Võ Nguyên
Giáp
Nguyễn Văn Đồng
Tự nhận là giọt nước trong biển cả-NHÂN DÂN
Tướng “ Huyền thoại” không cho mình huyền thoại
Không nhận mình là một vĩ nhân
Sao dòng người tiễn Ông dài bất tận
Từ người lính già những ngày đầu xung trận
Ngồi trên xe lăn tay khấn vái lệ nhòa
Đến những đôi chân U.19 tài ba
Kính cẩn nghiêng mình, bước vào trận bóng
Không nhận mình là một vĩ nhân
Sao thế giới tôn vinh Ông “Tướng lừng danh thế kỷ”
Hàng triệu người khóc Ông như khóc người thân
Quê mẹ Quảng Bình đón Ông về yên nghỉ
Vườn thượng
Chưa một lần hò hẹn
Sáng nào cũng lên thăm
Đêm qua ánh trăng rằm
Gửi giọt sương nhắn nhủ
Rằng tối qua không ngủ
Quỳnh trắng rạo rực khoe
Ngát hương cả đêm hè
Chờ mãi người, rũ cánh
Chích chòe mách lanh lảnh
Có nụ bé tí ti
Cựa quậy nách trà mi
Hẹn xuân sang rực thắm
Nắng ban mai soi ngắm
Bông lựu muộn đỏ tươi
Thương công sức của người
Bắt sâu và tưới tắm
Không một lần hò hẹn
Gặp mãi rồi thành quen
Như gạo nếp ủ men
Sáng không lên lại nhớ
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa