Nhà thơ Giáp Phú va tiến sĩ Đoàn Hương
Tuyên Quang thành
phố
Trở lại Tuyên Quang ngắm trời quan
Nhà cửa xênh xang mốt rộn ràng
Lễ hội Trung Thu đời rực rỡ
Đâu rồi ngày ấy bến đò ngang!
Trở lại Tuyên Quang với tâm an
Đường rộng dọc ngang, phố ngập hàng
Lối cũ ta tìm người cát cót
Điện sáng tưng bừng nhớ gian nan
Vâng! Đây thành phố mới Tuyên Quang
Trung tâm Hội nghị tiếp Bảo Tàng
Dừng chân tôi ngắm Đài Tưởng Niệm
Nhớ bóng cờ xưa đã huy hoàng!
Biển Hồ
Chiều buông
Mặt trời chui xuống Biển Hồ
Mênh mang tít tắp
Vượt lục bình
Trăng nhô
Bé gái đen nhỏ thó
Rắn quấn quanh mình
Giọng run run –Tiếng Việt
Đôi mắt cầu xin
Nhói lặng tim
Biển Hồ mênh mông
Lam lũ kiếp người
Úp mặt vào phù sa
Ngóng trông
Sông Tôn-lê-sáp đổi giòng
Lúc xuôi lúc ngược
Biển Hồ lục bình cản sóng
Bỏ Biển Hồ
Xuôi
Mê-kông
Về Cửu
Long Giang
Mênh mang biển cả
Mảnh vườn quê Bác
Hàng tre bao bọc tốt tươi
Mảnh vườn quê Bác như Người còn đây
Hàng cau nét bút hao gầy
Ngày ngày con cháu về đây nhớ về...
Trời xanh gió mát nắng quê
Sen ao tươi thắm sắc hè dâng hương.
Bước chân dẫu đỏ dặm đường
Ngàn sau cùng với ngàn thương có mòn!
Mảnh vườn quê Bác cho con
Hương tình đất nước Người hiền trăng thơ.
Giáp Phú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét