Hoàng Xuân Họa
Em nhiệt đới niềm vui
nỗi buồn anh hàn đới
buồn, vui chênh lệch đôi chiều
rõ hai vùng nóng lạnh
rõ hai vùng sáng tối
chẳng một lần giao thoa
đàn môi em gẩy chùng đêm nóng
nhịp tim anh loạn xạ đêm đông
chia bôi vùng cát cứ
nước rỏ tong tong...
bình nguyên khuyết ốc cua mò mẫm
dây trói rồi chẳng dễ cởi ra
quên dĩ vãng, quên đời xanh trẻ
chắp vá mơ mòng ước vọng yêu tin
có nghĩa gì đâu nước chày chân cầu
cánh vạc mốc khua ngầu trăng lép
tha ma mộ địa, phù thủy, âm binh
đêm thổ tả chình ình đêm thổ tả
chắp vá linh thiêng
còn gì nữa hỡi đêm tình dai dại
dại đến là dai
giờ Tý kia - tưởng một mà hai
giờ Sửu nữa: gộp hai thành một
luật đời mãi ngược chiều say
tiếng gà canh gõ chùm sao rụng
lạc bầy đổi ngôi
đêm tiếp đêm mãi thôi đen đặc
chẳng chút ló hẹn hò
Thần Nông lão thẹn thò tìm nơi ở ẩn
từ đêm nảo đêm nao
sao Mai mọc lâu rồi mà chẳng lóe bình minh
thắp khuya khuya chùng chình mươi ngọn nến
cháy vật vờ ơ ất chảy thây ma
miệng quỷ, răng tinh cắn vỡ chiều hạt mộng
gieo trồng nhân nghĩa bông bung
phần chục phần trăm chia trác
ma bùn, ma xó, ma lanh
chân dép rách đỏ lòng keo kiệt
đỏ trời khoác lác
đỏ đời ham tham
bưng ngọn gió đỏ khè mê lú
vắt kiệt trời mu mụ
tháng chín vo tròn nát bét mùa rươi!