Thanh Bình
Tháng Tư
rồi!
Tháng Tư rồi!
Mây xao xác bên trời.
Em mang nắng về trần gian ở trọ.
Câu thơ hao gầy, xua chiều bạt gió.
Thổi qua mùa miên viễn.. không tên!
Tháng Tư rồi!
Lời ''nói dối '' ngủ quên.
Mi gầy khép cửa..
Mà sao gió mang nồng nàn thêm nữa..
Gọi mầm xuân ..xanh biếc mọc bên mùa!
Mây xao xác bên trời.
Em mang nắng về trần gian ở trọ.
Câu thơ hao gầy, xua chiều bạt gió.
Thổi qua mùa miên viễn.. không tên!
Tháng Tư rồi!
Lời ''nói dối '' ngủ quên.
Mi gầy khép cửa..
Mà sao gió mang nồng nàn thêm nữa..
Gọi mầm xuân ..xanh biếc mọc bên mùa!
Hoa táo
dại
Tự thân đã trắng trong rồi.
Sợ gì gió bụi, bên
trời sương sa
Em về vui với ...một Ta.
Mong manh cũng bởi kiếp
Hoa .. dại khờ.
****
Ta từ xưa ấy đến giờ.
Tinh khôi đem ủ cõi mơ ... là Thiền!
"Tự thân đã trắng trong rồi.
Trả lờiXóaSợ gì gió bụi, bên trời sương sa"
Mình thích hai câu thơ này. chợt liên tưởng đến câu ca dao nói về hoa sen " gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn"
Cảm ơn Thy Sơn đã về thăm và gửi lời nhận xét !
Xóa