Thứ Hai, 11 tháng 8, 2014

Thơ Ninh Sơn




BIỂN  ĐẢO           


Tiên Rồng

Dẫn mẹ non cao, theo cha biển rộng
Quần canh ngô lúa, dã lộng ngừ song
 Hùng thiêng nước biếc non xanh

Biển bạc vây vành gác canh bờ cát
Sóng vàng lửa dát quan sát đảo xa
Sấm dông vang vọng sơn hà 

Con cháú bao đời ghi lời Tiên Tổ
Vua quan mấy độ kính lễ Đất Trời
Hoàng Trường Sa!  Thương yêu  ơi !..

**     
Bạc Vàng

Dàn khoan xâm nát thềm gần
Cảnh sát tầu thủng, ngư đân thuyền chìm
Lưỡi môi tráo trở huyên thuyên

Vàng ròng ‘thế chấp’ ‘mơ hoa’
Gửi trứng cho ác, giao nhà cho gian
 ‘Đảo’ điên,  ‘biên’ lấn, ‘rừng’ tràn

Ôn lại cái chuyện ‘đại đồng’
Cậy ai gỡ rối biển Đông bây giờ
‘Vàng thau’ bành lấn  bạn lờ

Biển Đông 

Ai làm cái lưỡi không xương
Cái mồm không cạp   
Lối lươn vẽ đường
***   
 Dân chài dãi nắng dầm sương
Ba triệu rưởi cây số vuông biển trời
Mỗi măm cấp dưỡng con người 
Ba triệu rưởi tấn cá tươi no lòng

 Phần tư tàu thẳng thuyền cong
Con đường thế giới lưu thông đêm ngày
Nam lên  băc đông sang tây
Năm châu trăm nước qua dây bao đời
Hoàng Sa Trường Sa nước tôi
Ghi sâu  sử  Việt,  sách Trời sáng soi
‘Bành dại bá’ láng giêng ơi!
  Lưỡi bò chín đoan bò cười lênh nghênh
Liếm ngay một liếm to kềnh
 Biển Đông liếm  sát  bờ gần đảo xa
 ***   
‘Chị bành’ tham thực quá đà
 Cá xương xóc họng ‘ra ma’ người cười
Nhẹ nhàng nhắn nhủ đôi lời











 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét