Đông Tùng
Cõi sương pha
Trà đêm một mình
"Bên chung trà đêm
Mình ta với bóng
Thông reo gió lộng
Mùa thu trôi êm
Mình ta với bóng
Thông reo gió lộng
Mùa thu trôi êm
Bên chung trà đêm
Nửa vầng trăng bạc
Chừng như ngào ngạt
Khói trầm mông mênh
Nửa vầng trăng bạc
Chừng như ngào ngạt
Khói trầm mông mênh
Bên chung trà đêm
Mùa đông gõ cửa
Lời ru còn nửa
Tiếng dế buồn tênh!
Mùa đông gõ cửa
Lời ru còn nửa
Tiếng dế buồn tênh!
Bên chung trà đêm..."
*
"Sáng nay nghe lạnh choàng thêm áo
Chợt thấy hoàng mai nở bên song
Cúc trắng vẫn còn vương hạt nắng
Vậy mà xuân đã ngập nơi lòng".
*
Chợt thấy hoàng mai nở bên song
Cúc trắng vẫn còn vương hạt nắng
Vậy mà xuân đã ngập nơi lòng".
*
"Ngủ giấc dài thêm
Giọt nước mưa
Quả chín vàng thêm
Nắng giao mùa
Chân bước dài thêm
Đôi gót ngọc
Nắng tắt tàn thêm
Ánh trăng khuya
Giọt nước mưa
Quả chín vàng thêm
Nắng giao mùa
Chân bước dài thêm
Đôi gót ngọc
Nắng tắt tàn thêm
Ánh trăng khuya
Khói thắp trầm thơm
Cơn gió đêm
Cầm khúc ngân thơm
Phím tay mềm
Chén nhỏ trà thơm
Lời cổ tích
Thơ viết dòng thơm
Trang giấy nghiêng"
Cơn gió đêm
Cầm khúc ngân thơm
Phím tay mềm
Chén nhỏ trà thơm
Lời cổ tích
Thơ viết dòng thơm
Trang giấy nghiêng"
Viết cho bình minh
"Vũ trụ muôn đời vẫn lung linh
Vì em mang gửi sắc yên bình
Khi mùa nhạt nắng bên song vắng
Khi ý niệm tròn một câu kinh".
Vì em mang gửi sắc yên bình
Khi mùa nhạt nắng bên song vắng
Khi ý niệm tròn một câu kinh".
Ta yêu nửa màu xanh
Người đến từ nơi nào?
Từ vì sao phương ấy
Khi nào người trở lại?
Khi hết duyên cõi trần.
Từ vì sao phương ấy
Khi nào người trở lại?
Khi hết duyên cõi trần.
Quê hương người xa nhỉ?
Chẳng xa cũng chẳng gần
Người yêu gì cõi biếc?
Ta yêu... nửa màu xanh.
Chẳng xa cũng chẳng gần
Người yêu gì cõi biếc?
Ta yêu... nửa màu xanh.
Sao chỉ nửa màu xanh?
Mà không là nguyên vẹn
Nửa kia có chi kém
Nửa kia có chi sờn?
Mà không là nguyên vẹn
Nửa kia có chi kém
Nửa kia có chi sờn?
Ta đâu từng bỏ nửa
Vì nửa ấy để giành
Tặng cho người tri kỷ
Vậy là vẹn màu xanh...
Vì nửa ấy để giành
Tặng cho người tri kỷ
Vậy là vẹn màu xanh...
*
Vì cõi bụi mong manh
Nên tình người giả tạo
Tháng ngày dài mộng ảo
Mái tóc chẳng còn xanh...
Nên tình người giả tạo
Tháng ngày dài mộng ảo
Mái tóc chẳng còn xanh...
Vì trái tim bao dung
Nên ngập tràn nhẫn nại
Xin một lần vô ngại
Để nụ cười mênh mông...
Nên ngập tràn nhẫn nại
Xin một lần vô ngại
Để nụ cười mênh mông...
Vì chảy trôi không ngừng
Nên dòng sông xanh biếc
Như chưa từng nuối tiếc
Thanh thản lòng nhẹ buông...
Nên dòng sông xanh biếc
Như chưa từng nuối tiếc
Thanh thản lòng nhẹ buông...
Vì nở trước bình minh
Nên cành hoa tươi nắng
Gửi trao trong thầm lặng
Vững chãi kiếp phù sinh...
Nên cành hoa tươi nắng
Gửi trao trong thầm lặng
Vững chãi kiếp phù sinh...
*
Cơn mưa ngày đầu đông
Không mang lời của sấm
Mà toàn hơi lạnh thấm
Rất sâu nơi cõi lòng
Không mang lời của sấm
Mà toàn hơi lạnh thấm
Rất sâu nơi cõi lòng
Hạt mưa giữa nhớ quên
Trôi qua vùng dĩ vãng
Nguồn yêu thương chưa cạn
Nên dòng chảy mông mênh
Trôi qua vùng dĩ vãng
Nguồn yêu thương chưa cạn
Nên dòng chảy mông mênh
Chiều về dưới mưa bay
Nghe lời ru phiến lá
Nửa quen và nửa lạ
Ký ức dường phôi phai
Nghe lời ru phiến lá
Nửa quen và nửa lạ
Ký ức dường phôi phai