Sáng 28/01 vừa qua , đến hẹn lại về , Bích Câu thi quán tổ
chức buổi sinh hoạt thường kỳ . Buổi gặp gỡ đầu tiên của năm 2015 và là tất
niên của năm Giáp Ngọ diễn ra ấm cúng và sôi nổi . Những thành viên xa như Xuân
Nghiêm , Đông Tùng , Thy Sơn và bạn bè mắc công việc như Đạo diễn , nhà văn Anh
Tuấn không dự được đều gửi bài về tham gia giao lưu . Khách tới dự có biên tập
của nhà xuất bản Lao Động Thu Hà và phóng viên Hồng Hà đã làm cho không khí
càng sôi động . Chưa bao giờ những sáng tác mới lại được đọc và bàn luận sôi nổi
như thế .
Ngoài nội
dung chính giao lưu , thi quán có nhìn lại một năm hoạt động và nêu ý tưởng về
một năm mới với nhiều kỳ vọng . Thi quán chuyển ngày sinh hoạt vốn vào 28 hằng
tháng thành chủ nhật tuần thứ 3 mỗi tháng .
Cùng với men
say của ly rượu xuân , những câu chuyện vui đời thường cứ nối nhau kéo dài đến
tận chiều mới nuối tiếc khép lại cùng những bàn tay nắm chặt hẹn hò ngày xuân .
Dũng cảm lên con
Đạo diễn-nhà văn Mai an Nguyễn Anh Tuấn
Cho con gái Mai Quyên
Nửa đêm, tiếng
sét giật cửa kính
Con choàng sợ
hãi
Bố vỗ về con bằng
lời ru do bố tự tạo ra:
Dũng cảm lên
con, dũng cảm lên con…
Phải, hãy dũng cảm
lên con, dù con đang làm một “kẻ ăn xin”1 rất lâu nữa trước khi là
người biết cho và có khả năng cho người khác…Bởi lòng dũng cảm là cội nguồn của
Nhân hậu, Lương thiện - những danh từ đã bị lạm dụng, bị lợi dụng, thậm chí bị
đánh cắp nội dung từ những người đáng yêu, trong đó có kẻ “ăn xin” thần thánh
như con.
Con cần có đủ
lòng dũng cảm để sẽ không bị chết chìm trong những dòng thác ngôn từ hình ảnh của
cái thời mà tất cả biến thành quảng cáo và mọi giá trị đều bị quy thành vàng
thành tiền dù là tiền vàng dương gian hay tiền vàng âm phủ.
Dũng cảm lên
con, để nhỡ khi không còn bố trên đời, con sẽ không hề lạc lõng trước những gì
bố để lại cho con kể cả cái đói cái nghèo sự dày vò mệt mỏi bố từng vượt qua dù
là bằng cách ngạo nghễ hay não lòng nhưng con không phải trả nợ cho bất cứ điều
gì cho bất cứ ai và không xấu hổ về người đã trót sinh ra con.
Dũng cảm lên
con, để mai sau nếu có khóc bên thảm án Lệ Chi Viên, con còn có nụ cười sáng lệ
trước ngọn đèn xanh hoà mưa đêm2…Con sẽ cần tới lòng dũng cảm không
chỉ để cõng nổi chiếc cặp sách quá tải trên lưng hay chịu đựng được ánh mắt của
cô giáo khi chẳng chịu học thêm mà còn để có sức dùng được ngọn trúc của Ức
Trai dò lòng suối tìm đến cánh rừng Mai nguyên thuỷ của Tình người…
Con cần đủ lòng
dũng cảm để có thể hiểu thực chất hai chữ "đồng bào" chính là ý nguyện
dâng hiến cao cả cho phần máu mủ ruột rà của con đang chịu bao khổ đau bất hạnh
trong cuộc mưu sinh rủi ro và để biết căm giận những kẻ tham lam độc ác chà đạp
lên đồng bào mình.
Lòng dũng cảm
giúp con bớt nghĩ về bản thân để cảm thương hơn cho số phận cô con gái bé bỏng
bị bão cuốn trôi giữa khi người cha lấn biển gian nan và khi đó con đã vô tình
mang tâm hồn của Đức Mẹ Maria hay Đức Quán Âm Tống Tử khiến bố nghiêng mình trước
con đúng hơn là trước cái lý do bố tồn tại trên cõi đời này.
Lòng dũng cảm
cũng chính là khát vọng của con tìm lại những điều trong lành dường đang chạy
trốn trong thần thoại cổ tích giúp bố vẫn là bố đi qua cái thời buổi mà sự đểu
giả đốn mạt thường không bị trừng trị nhưng lòng dũng cảm nhỏ bé của con sẽ là
đốm lửa nhỏ góp vào đống lửa của Lương tri đang phẫn uất cần được thổi bùng.
Sau này nếu con
hỏi: con tiếp tục lấy đâu ra lòng dũng cảm? Con có cả cuộc đời trước mặt cộng với
nỗi buồn và sự phẫn nộ của bố trước những gì đểu cáng để tìm câu trả lời…
Dũng cảm lên con
!
____________________
1.
Ý thơ R.Tagore (Bé có hàng đống vàng đống ngọc/
Nhưng bé đã đến mặt đất này/ Như một kẻ ăn xin)
2.
Ý thơ Nguyễn Trãi