Bùi Nguyệt
Bên sông trăng
Hai nhăm năm trước...
Hai nhăm năm trước...
Ánh hoàng hôn khuất sau dốc vắng
Thẫm dần buông phủ tím mặt sông
Càng nhòa nhạt bóng cô gái nhỏ
Đang cùng sông chia sẻ nỗi lòng
Cuộn chặt bài thơ bằng sợi tóc
Tay nhẹ nhàng thả xuông mặt sông
Gửi sông trăng đưa về với biển
Để hòa vào bát ngát mênh mông
Giữa biển trời những trận bão dông
Từng đợt sóng dập vùi nghiệt ngã
Vần thơ cùng màn đêm vật vã
Giằng xé lòng chịu đựng cuồng phong
Bên bờ xưa nay vẫn bâng khuâng
Đi tìm lại hồn thơ đã mất
Ôi! sông trăng
Sông trăng như thấu tỏ
Hồn thơ say
và sợi tóc đã phai màu.
Thẫm dần buông phủ tím mặt sông
Càng nhòa nhạt bóng cô gái nhỏ
Đang cùng sông chia sẻ nỗi lòng
Cuộn chặt bài thơ bằng sợi tóc
Tay nhẹ nhàng thả xuông mặt sông
Gửi sông trăng đưa về với biển
Để hòa vào bát ngát mênh mông
Giữa biển trời những trận bão dông
Từng đợt sóng dập vùi nghiệt ngã
Vần thơ cùng màn đêm vật vã
Giằng xé lòng chịu đựng cuồng phong
Bên bờ xưa nay vẫn bâng khuâng
Đi tìm lại hồn thơ đã mất
Ôi! sông trăng
Sông trăng như thấu tỏ
Hồn thơ say
và sợi tóc đã phai màu.
Tóc phai màu sao không đảo ngói
Trả lờiXóaĐỏa ngói rồi lại xanh mướt như xưa
Bạn lòng đã tỏ hay chưa
XóaPhai màu loáng thoáng càng ưa mắt nhìn !
Đẹp màu là ở con tim
XóaDẫu rằng bạc tóc vẫn tìm đến nhau
Cám ơn Nhà thơ Hoàng Xuân Họa, Bích Câu Thơ đã đồng cảm với bài thơ. Em xin phép nối thêm vần với bốn câu trên
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Xóa