Bùi Nguyệt
Từ trong
điện thoại cầm tay
Nghe thơ anh đọc mà say quá chừng!
Để lòng em cứ bâng khuâng
Dạt dào cảm xúc trào dâng sóng tình
Bao nhiêu nỗi nhớ hiện hình
Cả mùi hương cốm quê mình thoảng đưa
Tảo tần mẹ bán sớm trưa
Chao ôi! Giá buốt gió mưa đong đầy
Đòn gánh tre rạn vai gầy
Gian lao vất vả tháng ngày xót xa!
Nhớ nhiều màu nắng quê ta
Khi nhìn tuyết phủ sương sa chốn này
Ở quê nhà anh có hay
Đêm đêm em nhớ ngày ngày em mong
Tình anh là ngọn lửa hồng
Xua tan giá lạnh đêm đông xứ người
Nhớ về anh nhớ quá thôi!
Ta là hai nửa cuộc đời của nhau!
Nghe thơ anh đọc mà say quá chừng!
Để lòng em cứ bâng khuâng
Dạt dào cảm xúc trào dâng sóng tình
Bao nhiêu nỗi nhớ hiện hình
Cả mùi hương cốm quê mình thoảng đưa
Tảo tần mẹ bán sớm trưa
Chao ôi! Giá buốt gió mưa đong đầy
Đòn gánh tre rạn vai gầy
Gian lao vất vả tháng ngày xót xa!
Nhớ nhiều màu nắng quê ta
Khi nhìn tuyết phủ sương sa chốn này
Ở quê nhà anh có hay
Đêm đêm em nhớ ngày ngày em mong
Tình anh là ngọn lửa hồng
Xua tan giá lạnh đêm đông xứ người
Nhớ về anh nhớ quá thôi!
Ta là hai nửa cuộc đời của nhau!