Lý Viễn Giao
Sương
chiều dấu bản dưới màn cây
Nắng
nhạt bôi loang vách đá gầy
Gió
bấc chải ngang làn tóc khói
Nhà
ai co lạnh cuối đèo mây
Liếp
nứa che nghiêng ánh mắt chào
Đường
quanh lối đá lá xôn xao
Ấm
dạ lời vui nâng bước mỏi
Chín
nấc thang lòng chín bậc cao
Củi
mớm than hồng hoa lửa bay
Sắn
lùi thơm tỏa ấm lòng tay
Rượu
bắp nghiêng bầu khum miệng bát
Hương
rượu men đời gọi mắt say
Gió
núi gào khuya lạnh tiếng vui
Tìm
về giấc ngọt giữa chăn sui
Giật
mình chăn đã ong hơi ấm
Lá
gội chiều thơm vẫn đượm mùi
Đêm
ấy làm sao thật lạ lùng
Hương
thầm thổn thức giấc mông lung
Ánh
mắt trong ngần con gái ấy
Nửa
rót yêu thương nửa ngại ngùng .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét