Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

Thơ viết cho một người



                                    Lê Quang Vinh

CÕI HƯ

Râu tóc không buồn cạo
Nhớ nhung em khôn nguôi
Suốt ngày đi đứng thẫn thờ
Ruột gan trăm mối tơ vò em ơi…

Bây giờ cách mặt, khuất lời
Nỗi niềm “mai trúc” trọn đời mong manh.
Em ơi một khoảng trời xanh
Giữa vòm lá biếc bao quanh hôm nào
Những trưa nhẹ tựa ca dao
Hàng cây rủ bóng thì thào trong tim.

Chùa thiêng chứng giám chúng mình
Nơi u huyền
                    ta nguyện tình thủy chung…
Em đi trăm nẻo, nghìn vùng
Hương chùa thuở ấy vẫn vương dạ vàng
Vẫn hồng “đôi oản” mịn màng
Như lai “lộc Phật” thiếp – chàng là ta
Ngẩn ngơ “trong ngọc, trắng ngà” *
Tột cùng đêm trắng, sáng lòa “thiên nhiên”
Em hay là Tiên
Để trăng hôm đó ngỡ ngàng hồn quê
Còn anh trọn một lời thề
Nhưng mà riêng chịu mọi bề quở quang

Em ơi lệ đẫm hai hàng
Yêu em yêu cả phũ phàng đời em…

                                    Noel 1990
 —————
                               (*) Nguyễn Du. 

                        ĐA ĐOAN

Ngày xưa trinh nữ kiêu sa
Hồn ta mấy độ thiết tha hỡi nàng
Những là xuôi ngược đa đoan
Những là hy vọng, lỡ làng với ai
Tình si chất ngất lòng trai
Biết chi “cá hận sông dài” mà đo…?”

                                                Chiều đông, Hải Phòng – 1998


    CHIỀU NAY

Chiều nay
Mưa gió lại về
Hồn ta
Chắc sẽ
Trăm bề ướt thôi
            
Chiều nay,
Nỗi nhớ xa xôi
Nghe sao
Hiu quạnh
          Một đời dở dang…
                20 Lý Thường Kiệt – Hà Nội, 1998

                           ĐÔNG ĐẾN

Đông đến năm nay lạnh lắm rồi
Em ơi tình cũ đã chia đôi
Nửa in gối chiếc đêm nay ngủ
Nửa để theo ai khổ trọn đời…
                                                   Hà Nội,1970

                                CÒN ĐÂY

“Còn đây chữ “H”* em trao
Còn đây ánh mắt ngày nào anh đưa
Còn đây mọng chín xa xưa
Còn đây nỗi nhớ "hạt mưa... cưa lòng".
                                   25/12/1990 –  29/7/2003
 *Ngồi đối diện nhau bên ngọn đèn dầu bấc nhỏ đặt giữa bàn học, Người ấy kéo bàn tay tôi vào lòng, rồi viết lên đó một chữ..."H" hoa chỉ có trong cổ tích.


                                             MẮT ƠI 
     
                              Mắt ơi, sao mắt long lanh ?
                         Xa xăm giọt ngọc, mong manh nét ngài.
                                   Mắt ơi, mắt sáng sao mai,
                         Mắt là “sợi nhớ” buộc ai trọn đời…
                                                                                    1992 – 29

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét