Con vội vàng gọi lại
Con ơi ! Rành tai hại
Bạo lại đến nựa rồi
Mấy bụi chuối sau hồi
Bổ sạch trơn con nạ
Cam, Bưởi chưa kịp "gả"
Cụng truột chạc hết rồi
Nhà có mấy cái nồi
Phải đem ra hứng dột
Mẹ đang tính mai mốt
Khi mưa bạo đi qua
Gắng lợp lại mái nhà
Lần sau không dột nựa
Bay sống ở trong nớ
Được mưa thuận gió hòa
Cố gắng mần tăng ca
Kiếm cái nhà mà ở
Buổi sáng đáng tô Phở
Thì hãy ăn vắt xôi
Gom góp hết nợ rồi
Lại "Lạc Trôi" con ạ
Chớ quê mình...
Hắn vất vả
Quanh năm dính thiên tai
Gió mùa từ giêng hai
Kéo dài sang tháng bốn
Qua mùa xuân thiếu thốn
Lũ Tiểu Mãn tràn về
Báo hiệu với đồng quê
Đón gió Lào bỏng rát
Ba tháng hè tan tác
Với nắng nóng kinh niên
Nhưng với mẹ Thiên Nhiên
Miền Trung không được ngủ
Thu Đông về lãnh đủ
Áp thấp, Bạo, gió mùa
Nỏ trật được số mô
Lụt ùa vô ào ạt
Đông Xuân mùa gieo hạt
Rét thấu thịt thấu da
Giết hết lợn tru gà
Nỏ lưa chi con ạ !
(Tác giả "Khuyết danh")
Nguồn:Do Nhà văn Nguyễn Quang Vinh sưu tầm.
***
Dịch thổ ngữ Quảng Bình:
-Rành tai hại: Rất tai hại
-Bạo: Bão
-Sau hồi: Sau lưng nhà
-Nựa rồi: Nữa rồi
- Bổ sạch: Đổ, ngã sạch
-Chưa kịp "gả": Chưa kịp thu hoạch
-Cụng truột chạc: Cũng tuột dây, ý là thất bại, thua...
-Tru gà: Trâu gà
-Nỏ lưa chi: Không còn gì
-Nỏ trật được số mô: Số phận an bài, khó thay đồi.