Lần đầu tiên Bích Câu thi quán chuyển
sinh hoạt vào sáng thứ bẩy cuối cùng của mỗi tháng . Những thành viên từ xa đã
gửi bài về đúng hẹn . có người còn gửi sớm trước nhiều ngày và gửi nhiều bài để
giao lưu . Tổng số bài nhận được qua thư len tới con số mười hai . Tiết trời giữa
thu dịu mát cũng góp phần tạo nên một buổi sinh hoạt lý thú .
Nhân đây , Thi quán muốn bày tỏ mong muốn các
thành viên có sử dụng mạng hãy luôn quan tâm đến trang blog chung bằng cách xem
và lưu nhận xét . Đồng thời gửi bài về nhiều hơn , không nhất thiết trước ngày
sinh hoạt . Nếu có ảnh và những bài sưu tầm cũng xin gửi về để góp cho trng của
mình phong phú và hấp dẫn .
Phiến
khúc về Mẹ
Í
i á a à à, í i á a à à...
Nỗi nhớ của tháng năm
Hằng sâu nơi tâm thức
Một ước mơ duy nhất
Mẹ còn mãi trên đời...
Dòng nước thì trong xanh
Dòng đời thì trầm đục
Tình người thì gấp khúc
Tình mẹ ôi bao dung...
Ngày thơ ấu đi nhanh
Nghe khổ đau tròn khuyết
Sợi tóc nào sương tuyết
Sợi tóc nào mong manh...
Í i á a à à, í i á a à à...
Có khi lấy vần thơ
Bẻ đôi từng con chữ
Để xem đời lữ thứ
Có còn màu nguyên sơ...
Có khi lấy bài ca
Tách vụn ra từng mảnh
Đời mẹ dù cô quạnh
Nhưng lời ru đầy hoa...
Nắng hạ thì mênh mông
Nắng má con hồng thể
Nắng trên đôi mắt mẹ
Tắt mờ sương đục trong...
Í i á a à à, í i á a à à...
Hằng sâu nơi tâm thức
Một ước mơ duy nhất
Mẹ còn mãi trên đời...
Dòng nước thì trong xanh
Dòng đời thì trầm đục
Tình người thì gấp khúc
Tình mẹ ôi bao dung...
Ngày thơ ấu đi nhanh
Nghe khổ đau tròn khuyết
Sợi tóc nào sương tuyết
Sợi tóc nào mong manh...
Í i á a à à, í i á a à à...
Có khi lấy vần thơ
Bẻ đôi từng con chữ
Để xem đời lữ thứ
Có còn màu nguyên sơ...
Có khi lấy bài ca
Tách vụn ra từng mảnh
Đời mẹ dù cô quạnh
Nhưng lời ru đầy hoa...
Nắng hạ thì mênh mông
Nắng má con hồng thể
Nắng trên đôi mắt mẹ
Tắt mờ sương đục trong...
Í i á a à à, í i á a à à...
Phiến khúc Hoa trắng
Lòng biển thì sâu.
Lòng đất thì dày.
Lòng người gấp khúc.
Lòng Mẹ bao dung…
Hoa trắng này đây áo ai đang cài
Lệ đắng bờ môi
Hoa trắng cầm tay ngỡ như đang cầm…
Tâm hồn trắng tuổi ấu thơ
Hoa trắng buồn rơi theo dòng nước nào trôi mãi về đông
Hoa trắng ngày xưa
Tóc Mẹ đan cài, đan cả tình người nắng mưa…
Tuổi thơ con lớn bên hơi ấm, lời ru êm ái như con nước, ngọt
ngào mùa lúa hương quê
Bàn tay nâng đỡ theo năm tháng, đường trần con bước qua bao
dốc, nhịp nhàng cánh võng đong đưa
Khung trời xanh biếc, xanh đôi mắt, tình yêu chan chứa nghe
thơm mát, thơm như huyền thoại giấc mơ.
Bạc ngàn mây trắng nay giăng kín, sợi mền mái tóc phai phôi
sắc, phai phôi tuổi đời Mẹ yêu!
Lòng biển thì sâu.
Lòng đất thì dày.
Lòng người gấp khúc.
Lòng Mẹ bao dung…
Sài Gòn, mùa Vu Lan, PL. 2557
Đông Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét