Trần Vân Hạc
Bao giờ trời
tỉnh cơn say
Bao giờ trời tỉnh cơn say
Ta đem hoa cải rắc đầy trời sao Ruộng quê Thủy liễu* nao nao
Mắt khô dòng lệ thuở nào người đi
Hóa thân trong mây thiên di
Trong câu lục bát lời thề trúc mai
Đất quê tần tảo sớm mai
Nỡ nào người để cải bay về trời?
Đắng cay răm chịu mình thôi Xót lời của đất
đau lời của non
“Ngàn năm bia đá thì mòn
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ”!
*
Thủy liễu: một tên gọi khác của rau răm
Đông Tùng
"Màu thời
gian, màu thời gian
Có ai đi nhặt mênh mang nỗi buồn
Vậy mà trong những hoàng hôn
Sao tim lại tím khắp nguồn yêu thương".
*
Có ai đi nhặt mênh mang nỗi buồn
Vậy mà trong những hoàng hôn
Sao tim lại tím khắp nguồn yêu thương".
*
"Thắp một
chút trầm hương
Gửi về cùng ngọn gió
Cũng như điều thiện nhỏ
Gieo hạt mầm yêu thương".
*
Gửi về cùng ngọn gió
Cũng như điều thiện nhỏ
Gieo hạt mầm yêu thương".
*
"Khói nhớ
hoàng hôn
Sương nhớ đêm
Cung đàn thao thức nhớ tay mềm
Chén trà vơi nửa vầng trăng mỏng
Ai nhớ ai về
Nghe bước êm
Sương nhớ đêm
Cung đàn thao thức nhớ tay mềm
Chén trà vơi nửa vầng trăng mỏng
Ai nhớ ai về
Nghe bước êm
Bùi Thị Sơn
THƠ MUỘN.
Tôi gom góp sợi nắng vàng
Xếp lời yêu trải vào trang muộn mằn
Thương chiều
gói lọn tóc quăn
Cố là ép thẳng
vẫn nhăn nheo hoài
Ngẫu hứng
Uống giọt sương mai
Ướm dấu chân khỉ
Hoài thai thơ tình
Con mình
Với khỉ cũng xinh
Hơn poto
Cái lung linh của người …
Thơ ơi!
Thơ hỡi!
Thơ ời!
em là
Giấc mộng cuối đời của ta!
Bùi Nguyệt
CHIỀU HỒ TÂY
Môt chiều hè dịu nắng
Đầm sen tỏa ngát hương
Anh tặng em sen trắng
Lời nồng nàn yêu thương
Đã bao mùa sen nở
Nơi viễn xứ vấn vương
Trong muôn trùng cách trở
Nao lòng nhớ sắc hương
Cả bầu trời nhung nhớ
Ướp trong màu cánh sen.
Hồ Tây chiều lộng gió
Nâng tình ta bay lên.
Đầm sen tỏa ngát hương
Anh tặng em sen trắng
Lời nồng nàn yêu thương
Đã bao mùa sen nở
Nơi viễn xứ vấn vương
Trong muôn trùng cách trở
Nao lòng nhớ sắc hương
Cả bầu trời nhung nhớ
Ướp trong màu cánh sen.
Hồ Tây chiều lộng gió
Nâng tình ta bay lên.