Ngang qua đời thả khăn san theo gió.
Vàng, tím, đỏ, xanh phấp phới theo mùa.
Không vấn vít nhập dây cung Nguyệt tận.
Cứ hững hờ lãng đãng với vu vơ.
Em.. một kiếp phục sinh bên mùa Hạ.
Trải dài theo mưa gió của sơn hà.
Khi xã tắc cuồng quay trong bão tố.
Vẫn trở về nương nhẹ một cung tơ.
Luân hồi tận xin hóa thành ánh sáng.
Vụt bay cao vĩnh viễn đoạn Ta bà.
Khăn ngũ sắc neo cầu vồng rực rỡ.
Nắng ngang chiều rọi suốt một quầng mơ.
Và cứ thế tháng ngày qua rất khẽ.
Chút mật thơm rót nhẹ xuống đời mơ.
Rồi một thoáng thu về trong gió sớm
Có dịu dàng ướp lịm một hồn thơ..!?
Thanh Bình CZ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét