Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

Nhớ mẹ

  1. Đăng đắng, cay cay...
    ngọt ngọt
    Vườn mẹ đã trồng
    Giờ có còn không ?
    Cho con được về ăn cải luộc
    chấm với Tương Bần.

    Con cũng biết làm vườn
    Không sợ nắng mưa, giá buốt
    Con cũng biết chẻ lạt
    Buộc những mớ cải ngồng
    Cũng biết gánh gồng
    Ngã bẩy ngã ba đến chợ
    Con không sợ khổ
    Con không sợ nghèo
    Sao mẹ chẳng cho con theo đi chợ ?

    Tuổi thơ con ống thấp, ống cao
    Quần vải nâu , lúc nào cũng xắn
    Mực tím, cỏ may, cánh cò chao nắng
    Đã bỏ con đi tự lâu rồi !

    Mẹ ơi !
    Mẹ của đời con cực khổ .
    Sao nỡ vội bỏ đi
    mang theo lời ru lặn lội cánh cò
    mang theo lời ru phập phồng bong bóng ...
    Còn đâu nét trầu cắn chỉ trên môi
    Còn đâu cánh đồng rau khúc
    Mẹ về bên bếp lửa bập bùng.

    Có một người, vẫn sống trong thầm lặng
    Vẫn mỏi mòn đằng đẵng một mình
    Vẫn nhớ chùm hoa cau nở trắng
    Vẫn cô đơn chiếc bóng đi về .

    Mẹ ơi !
    Xin mẹ hãy chở che cho người ấy
    Khi mùa cốm đến
    lúc thu đi.


                                             Hạnh Nguyên

2 nhận xét:

  1. Thơ gửi CLB Bích câu thơ

    Tháng giêng đưa mẹ về làng


    Tháng giêng đưa mẹ về làng
    Đồng Tương xanh mướt dịu dàng lúa xuân
    Trống làng gọi họ trầm luân
    Dập dìu xóm dưới ngõ trên chuyển mình.

    Về trên tóc bạc rung rinh
    Mưa xuân phơi phới trắng tinh một màu
    Gặp bạn thăm hỏi trước sau...
    Thời kiêu sa ấy giận nhau làm gì.

    Theo chồng mẹ bước chân đi
    Một đôi quang thúng cuộc đời gánh cong
    Cũng là một kiếp đời Ong
    Bõ công làm mật xá gì gian nan.

    Năm nay về giỗ họ Phan
    Phận dâu mẹ, góc phản ngồi bổ cau
    Con quỳ lại một nhúm nhau
    Vùi trong đất, dưới gốc cau ngày nào.


    Quốc Dũng
    Đưa mẹ đi vãn cảnh đền

    Có gì lưu luyến cửa đền
    Trưa nay mây trắng trên đầu mẹ tôi
    Góc cửa đền mẹ lặng ngồi
    Nổi trôi năm tháng, gửi làn khói hương.

    Mẹ cười nét mặt thân thương
    Bao nhiêu vương vấn cõi thường nhẹ bay
    Cuộc đời ai cũng trả vay
    Trút đi một gánh nhọc nhằn - xưa nay.

    Đều đều tiếng mõ nhẹ rơi
    Mẹ ơi! Con lại dìu mây về nhà.

    Quốc Dũng
    Hoa Cúc

    Thân em cúc trắng nõn nà phơi
    Dịu dịu đưa hương ngát với đời
    Cánh mỏng xen nhau vờn với gió
    Nhụy vàng e ấp nét non tươi
    Nghĩ đời mỏng phận lòng thêm tủi
    Lọ Nước ngâm mình giữ sắc tươi
    Bán chút thơm tho - chè hoa cúc
    Người đem nhấm nháp lúc thảnh thơi.
    Quốc Dũng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin lỗi Hải Âu nhé ! Hôm nay mới trả lời bạn , thật quá trễ . Bài thơ bạn gửi đã như một bài đăng rồi . Thi quán sẽ đọc trong buổi sinh hoạt tháng hai ( Tháng một nghỉ ) . Mong bạn luôn hướng lòng về thi quán . Chúc bạn mùa xuân vui !

      Xóa