Ông cụ Giời trốn vào góc phòng
Bà cụ giời hậm hực mé ngoài:
_ Người đâu đoảng vị
Mò mẫm thân già lét leo đèn hạt đỗ
Run run chạm đổ góc trời tây.
Sao bay... sao bay... sao bay vô số
Vẽ lưng giời nguệch ngoạc ánh lân tinh
Chả ngôi sao nào biết nhà cửa mình
Chả ngôi sao nào hay nhà của bạn...
Âm thầm nhen riêng đốm sáng
Nặng nề như tội đồ trên thánh giá đóng đinh
Lặng lẽ ngàn lung linh
Lặng lẽ muôn lấp lánh
Kéo mây kín đầu kéo gỗ
Chung quanh đen màu mực đổ
Tối ba mươi.
Chung quanh đen màu mực đổ
Tối ba mươi.
Bà cụ giời hậm hực mé ngoài:
_ Người đâu đoảng vị
Mò mẫm thân già lét leo đèn hạt đỗ
Run run chạm đổ góc trời tây.
Chị Hằng phấn son mớ bẩy mớ ba ngồi hóng gốc cây
Bỏ hơ hoác lạnh băng cung Quảng.
Lá đa ào ào cơn gió cuốn
Cuội ngái ngủ hờ::” Trâu ởi! Trâu ơi!”
Chị Hằng dịu dàng chị Hằng xinh tươi
Đăm đắm bóng hình Hậu Nghệ.
Cuội mấy lần mon men đánh lẻ
Xem chừng chả thấy sóng tình dâng
Bèn lủi thủi_ sáng dắt trâu đi chăn
Bèn co ro _tối gốc đa lom lom ngóng nhà xưa... nhớ vợ.
Bỏ hơ hoác lạnh băng cung Quảng.
Lá đa ào ào cơn gió cuốn
Cuội ngái ngủ hờ::” Trâu ởi! Trâu ơi!”
Chị Hằng dịu dàng chị Hằng xinh tươi
Đăm đắm bóng hình Hậu Nghệ.
Cuội mấy lần mon men đánh lẻ
Xem chừng chả thấy sóng tình dâng
Bèn lủi thủi_ sáng dắt trâu đi chăn
Bèn co ro _tối gốc đa lom lom ngóng nhà xưa... nhớ vợ.
Sao bay... sao bay... sao bay vô số
Vẽ lưng giời nguệch ngoạc ánh lân tinh
Chả ngôi sao nào biết nhà cửa mình
Chả ngôi sao nào hay nhà của bạn...
Âm thầm nhen riêng đốm sáng
Nặng nề như tội đồ trên thánh giá đóng đinh
Lặng lẽ ngàn lung linh
Lặng lẽ muôn lấp lánh
Nó.
Chỉ có nó một mình hiu quạnh
một mình lẻ loi.
chả buồn vui.
Chơi vơi
vù vù gió.
mong manh mây và chớp nguồn tơi tả
lầm lũi tháng ngày đơn côi...
Đơn côi!
Nó mặc Cụ Giời
Nó kệ Chị Hằng, Chú Cuội
Nó vuốt phẳng mây khâu lại trời Tây rồi đập trời Đông vụn tơi...
tóe tung mảnh vỡ
Tinh tang tháng ngày... Hư vô dang dở...
Tinh tang tháng ngày...
Hư vô mông lung...Chỉ có nó một mình hiu quạnh
một mình lẻ loi.
chả buồn vui.
Chơi vơi
vù vù gió.
mong manh mây và chớp nguồn tơi tả
lầm lũi tháng ngày đơn côi...
Đơn côi!
Nó mặc Cụ Giời
Nó kệ Chị Hằng, Chú Cuội
Nó vuốt phẳng mây khâu lại trời Tây rồi đập trời Đông vụn tơi...
tóe tung mảnh vỡ
Tinh tang tháng ngày... Hư vô dang dở...
Ếch ghen với người thơ này ạ! :)
Trả lờiXóaĐấy là chị Ếch , thành viên mới nhất của thi quán đó !
Trả lờiXóaDạ, ghen là Ếch lâu lắm mới nặn được một bài, hì hì may là út ít nên được vẫn được ngồi ở BC ạ :P
Xóa